Chấp nhận và vượt qua. Cứ chìm ngập trong kỉ niệm rồi thì sao dứt ra được.
Quá khứ không phải để khóc, để gục ngã, không dành cho những con người yếu đuối luôn mang ra để hối hận hay day dứt.
Quá khứ là để nhớ, để trong tim, chôn chặt đáy lòng, để khi cần thì lôi ra gặm nhấm rồi sau đó lại quay về đối diện với hiện tại.
Nhớ rồi cất giữ. Giữ chứ không xóa.
Kỉ niệm là những mảnh ghép - yêu thương là những mảnh ghép.
Giữ để trái tim nguyên vẹn yêu thương
Giữ để lòng mình không còn bất cứ khoảng trống
...
Ngày ồn ào và đêm lặng lẽ
Mưa lạnh giá và nắng chói chang
Đông hoang tàn và hè rực rỡ
Niềm thương nhớ và nỗi quặn đau
Tiếng cười trong vắt và giọt nước mắt nghẹn ngào
Là khác nhau nhưng chẳng hề nghịch lý
Kí ức qua đi trở về với hiện tại
Vòng thời gian vẫn quay đều
Hôm nay nhìn lại hôm qua đã thành quá khứ
Ngày mai nhìn lại hôm nay thành dĩ vãng xưa
Nhưng chỉ thời khắc là đổi thay còn kí ức thì vẫn còn mãi
Nụ cười - tiếng khóc - Tất cả vẫn là thế, vẫn đẹp đẽ và trở thành những mảnh ghép không thể thiếu được trong bức tranh yêu thương.
Yêu thương rời xa rồi yêu thương lại trở lại. Yêu thương tiếp yêu thương và ta sẽ sống mãi trong khoảng yêu thương đó.
Yêu thương – và - giữ chặt yêu thương
Để khi ngoảnh lại – ta biết trong đâu đó – quanh đây vẫn còn mãi nhịp đập của những trái tim yêu thương - hướng về nhau