๑۩۞۩๑[♥๑۩۞۩๑ (¯`•♥ 11D4 Pro Family ♥•´¯) ๑۩۞۩๑♥]๑۩۞۩๑
๑۩۞۩๑[♥๑۩۞۩๑ (¯`•♥ 11D4 Pro Family ♥•´¯) ๑۩۞۩๑♥]๑۩۞۩๑
๑۩۞۩๑[♥๑۩۞۩๑ (¯`•♥ 11D4 Pro Family ♥•´¯) ๑۩۞۩๑♥]๑۩۞۩๑
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Kám ơn đời mỗi sớm mai thức dậY - Ta kóa thêm ngày nữa để yên thươnG
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
hiro1102_E.A nhắn với123456
gửi vào lúc Sun Jul 08, 2012 9:56 pm ...
:Thời học sinh nhìêu điều để nhớ
.
Những tiếng cười đùa giỡn hồn nhiên
.
Những tiết học ta thường quậy phá
.
Khi xa rồi ta khắc mãi trong tim
.
Thời học sinh thật nhiều kỉ niệm
.
Có những ngày ta gắn bó bên nhau
.
Và mai đây mỗi người mỗi ngã
.
Giây phút đó sẽ nhớ mãi trong tim
sorrybaby nhắn vớicố gắn lên nha.....! 11d4
gửi vào lúc Sun Aug 08, 2010 5:59 pm ...
:Có bao giờ ai đó tự nghĩ rằng....

Cuộc sống mà họ đang sống chẳng có ý nghĩa gì khi chỉ biết lợi dụng và lừa lọc người khác..???

Một kon người như vậy liệu có nên tồn tại trên thế giới này kO?

.............[Hãy sống lại đi]...........

Đừng nghĩ rằng mình hơn người... Đừng nhìn xuống dưới mà hãy nhìn lên trên..Nhìn lên …
tieu_nghj nhắn vớii luv u!
gửi vào lúc Sun May 30, 2010 9:14 am ...
:[size=24][size=9][size=24]Tiếng Anh(¯*•v•*¯)»-------» (¯¤¤¯)I love you

Tiếng Pháp(¯*•v•*¯)»-------»(¯¤¤¯)Je t' aime

Tiếng Ả Rập ( phổ thông)(¯*•v•*¯)»-------»(¯¤¤¯)Ohiboke

Tiếng Afghanistan(¯*•v•*¯)»-------»(¯¤¤¯) Ma dosta derm

Người Nam Phi(¯*•v•*¯)»-------»(¯¤¤¯) Ek het jou liefe

Tiếng Anbapni(¯*•v•*¯)»-------»(¯¤¤¯)te …
sorrybaby nhắn vớime!
gửi vào lúc Sat Jul 24, 2010 9:41 pm ...
:- Khi bạn được sinh ra, mẹ ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào ầm ĩ lên.
- Khi bạn 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và tắm cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm.
- Khi bạn 2 tuổi, mẹ dạy bạn tập đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chạy biến đi khi mẹ gọi.
- Khi bạn 3 tuổi, mẹ nấu cho bạn ăn ngon. …
sorrybaby nhắn vớitang may girl cuu 11d4 ne`!!( dung chui minh nha)
gửi vào lúc Sat Jul 24, 2010 9:33 pm ...
:Trời sinh con gái "có duyên"
Mặt dày,môi mỏng,mắt huyền trợn to
Trời sinh con gái "ki bo"
Có gì "cho" hết chẳng lo gì đời
Trời sinh con gái "tuyệt vời"
Việc nhà chểnh mảng lo chơi tối ngày
Trời sinh con gái "hát hay"
Hát cho chó chạy,chim bay giật mình
Trời sinh con gái "quá …
hiro1102_E.A nhắn vớiGIRL
gửi vào lúc Fri May 28, 2010 8:07 pm ...
:girl la chu viet tat cua:
*G =>glitzy: ruc ro
*I =>ingratiatingly: duyen dang
*R =>reliable: dang tin
*l =>love: yeu thuong
vi vay dung nen choc may co nang
=> do may co rat de khoc => ton tien
nhocngobibi nhắn vớiy nghia hoa hong
gửi vào lúc Sat May 22, 2010 6:10 pm ...
:1 bông hồng: Trong trái tim anh chỉ có mình em
2 bông hồng: Thế giới này chỉ có hai chúng ta
3 bông hồng: Anh yêu Em
4 bông hồng: Đến chết anh cũng không đổi lòng
5 bông hồng: Yêu em tự trái tim

6 bông hồng : Hãy tôn trọng nhau , yêu nhau và tha thứ cho nhau
7 bông hồng : Anh luôn thầm yêu trộm nhớ em
8 bông hồng: Cảm …
nhjsjubeo nhắn vớinguyên tố chưa kể đến ...
gửi vào lúc Sat May 22, 2010 2:12 pm ...
:* Tên nguyên tố: Con Gái
* Ký hiệu: Gi (Girl)
* Số thứ tự: Luôn muốn là số 1.
* Khối lượng nguyên tử: !!! Cấm không được đụng chạm đến vấn đề này.
* Tính chất vật lý: Thường có hình tròn trịa. Sôi và đông lạnh không dự báo. Tan chảy khi được đối xử đúng mực.
* Tính chất hóa học: …
sorrybaby nhắn vớimai la`1/5 roi` sr 3by gui toi cac ban mot thong diep ne`
gửi vào lúc Fri Apr 30, 2010 4:24 pm ...
:lao dong la` vinh quang
lang thang la` an cam'
an bam la` tot nhat
hehe
chuc cac ban 1/5 zui ze nha
tinh yeu tuoi 18 Quet-rac
chung' ta ko dc khinh ho nha
nhocngobibi nhắn vớiuoc mo va ngoi sao tren bau troi dem
gửi vào lúc Fri Apr 30, 2010 2:12 pm ...
:Có những ngôi sao...sẽ chẳng bao giờ sáng mãi...

Có những con đường...sẽ chẳng bao giờ chung một đích đến...

Có những ước mơ...sẽ chẳng bao giờ trở thành sự thật...

Đơn giản...

Vì những ngôi sao ấy đã cháy quá sức mình...

Vì những con đường luôn quanh co ..

Vì những ước mơ thật quá xa rời thực tế...
nhjsjubeo nhắn vớiChuyện cô bé 16 tuổi - Thẩm Xuân Linh - làm cảm động cả trời đất
gửi vào lúc Fri Apr 30, 2010 11:12 am ...
:Cuộc đời còn nhiều điều bất công,cuộc sống quá nhỏ bé!!!!Mong các bạn đọc xong câu chuyện này hãy cố gắng thay đổi cách sống của mình đi nhé!!! tinh yeu tuoi 18 540418
tinh yeu tuoi 18 Moz-screenshot
Ngày 24/8/1998, một đám tang vô cùng đặc biệt được tổ chức tại huyện Gia Tường, tỉnh Sơn Đông (Trung …

Share | 
  tinh yeu tuoi 18Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Bài gửiTiêu đề: tinh yeu tuoi 18tinh yeu tuoi 18 I_icon_minitimeTue Jun 01, 2010 5:15 pm
tinh yeu tuoi 18 Thtx_01tinh yeu tuoi 18 Thtx_02tinh yeu tuoi 18 Thtx_03
tinh yeu tuoi 18 Thtx_04nhocngobibitinh yeu tuoi 18 Thtx_06
tinh yeu tuoi 18 Thtx_07tinh yeu tuoi 18 Thtx_08tinh yeu tuoi 18 Thtx_09
nhocngobibi
Người Điều Hành

Người Điều Hành

Thông tin thành viên :
Click !Tổng số bài gửi : 243
Points : 423
Reputation : 3
Join date : 04/04/2010
Age : 30
Đến từ : BINH DUONG

Chủ đề : tinh yeu tuoi 18
--------------------------------------------------


Em bình thản trả lời và cười hồn nhiên như một đứa trẻ... vô số tội. Tôi thở dài rồi nhẩm tính, thôi thì thú thật với em là tôi bằng tuổi em vậy. Dù sao tôi cũng tên là Anh, em có xưng tên với tôi thì vẫn phải gọi tôi là anh.


Em 18 tuổi và em muốn biết tuổi của tôi. Tôi thắc mắc:

- Để làm gì?

- Để xưng hô cho đúng mực chứ làm gì!

- Nếu tôi 17 hoặc ít hơn nữa thì sao?

- Dĩ nhiên là: Chào nhóc!

- Thế nếu tôi 18?

- Thì xưng tên, rất thân mật, đúng không?

- Còn tôi 19 thì sao?

- Con chào chú ạ!

- Ôi trời, vậy em không bao giờ gọi người khác là anh à?

- Có chứ, nếu người ấy được mẹ mình... sinh ra trước mình!

Em bình thản trả lời và cười hồn nhiên như một đứa trẻ... vô số tội. Tôi thở dài rồi nhẩm tính, thôi thì thú thật với em là tôi bằng tuổi em vậy. Dù sao tôi cũng tên là Anh, em có xưng tên với tôi thì vẫn phải gọi tôi là anh. Thế là đạt được nửa mục tiêu rồi! Sự lựa chọn này có lẽ dễ chịu và... dễ tiến triển theo hướng tốt đẹp nhất. Nhưng em chẳng để tôi thỏa mãn quá một giây, em véo von:

- Phạm Anh ơi, đi cà phê với Nhi không?

Tôi đau khổ ngồi khuấy muốn bể li cà phê, tìm cách dụ dỗ:

- Gọi Anh là được rồi, đừng kêu cả họ ra như thế, tốn nước bọt, Nhi sẽ mệt đấy, mà Anh nghe cũng không quen tai!

- Ơ, nhưng Nhi đâu có thấy mệt?

- Thôi mà, năn nỉ đấy!

- Với một điều kiện: Nếu Phạm Anh làm cho Nhi bật cười được!

Tôi than trời, vậy là hết! Dân IT chính hiệu khô khan và cứng như một cái máy tính. Dĩ nhiên tôi có thể dễ dàng mua được nụ cười của em bằng vài cú nhấp chuột, với những mẩu chuyện vui, bài hát, hình ảnh ngộ nghĩnh tràn đầy trên các web. Nhưng ngay tại vị trí này, thứ xa xỉ ấy lấy ở đâu ra? Tôi cũng biết vài ba chuyện tiếu lâm nhưng cho vàng cũng chẳng dám kể cho em nghe, nó chỉ tiêu hóa được với mấy thằng bạn đầu óc sâu bọ của tôi thôi. Vậy là tôi thiểu não gục mặt xuống bàn và giương cờ trắng. Những tưởng mọi sự đã xong, ấy vậy mà em lại... bật cười - vì chính bộ dạng của tôi! Tôi như chết đuối vớ được phao, chộp liền cơ hội:

- Đấy, Nhi cười rồi nhé!

- Ok, hi hi... nhìn Anh, Nhi không nín được cười!

Tôi mặc kệ em cười cợt tôi, miễn em chịu gọi tôi bằng “Anh” là được rồi. Ôi, cái từ đó mới ngọt ngào làm sao! Tất nhiên em gọi tôi là “Anh” đơn thuần chỉ là gọi cái tên của tôi mà thôi. Nhưng tôi nhất định hiểu theo nghĩa khác - cái nghĩa mà chữ “A” không cần phải viết hoa. Mỗi lần em ngọt ngào “Anh ơi, Anh à...”, lòng tôi lại lâng lâng, tâm trí tôi mơ màng tận chín tầng mây. Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh xa xôi vời vợi nhưng vô cùng ngọt ngào: Em đeo tạp dề, tay chảo tay đũa còn tôi mặc veste, thắt cravat và xách cặp táp đi làm. Nhưng thường thói đời “Được voi đòi tiên”. Khi em gọi “Anh” thì tôi ngàn lần sung sướng nhưng đến lúc em xưng Nhi, tôi lại như nhai phải hạt sạn trong bữa cơm ngon. Tên em rất hay, rất dễ thương, tôi chẳng có ý kiến. Chỉ tội, tôi muốn gọi em theo cách khác cơ! Thế là tôi lại dụ dỗ:

- Nhi có thích cái tên của mình không?

- Thích chứ! Sao lại hỏi vậy?

- Ừ, nó cũng tàm tạm. Nhưng Nhi có muốn anh đặt cho Nhi một cái tên thân mật để chỉ mình anh gọi thôi không?

- Tên gì?

- “Em”!

- Xì, xấu ỉn! Nhi không thích!

Tôi cố gắng nhẫn nại:

- Để anh thử gọi một lần nhé, chắc cũng không đến nỗi nào đâu!

- Anh muốn gọi thì Anh cứ gọi, nhưng không phải tên Nhi, Nhi sẽ không thưa đâu. Đã không thích thì việc gì phải thử?

Tôi bó tay và cúi đầu thở dài. Thôi có voi thì đành cưỡi voi vậy, mơ chi bay được như tiên để rồi té nhào thê thảm. Tôi tôn trọng quyết định của em và tự hài lòng với những gì em ban tặng. Tôi tự an ủi mình dù sao còn hơn khối đứa khi vẫn được em gọi là “Anh”. Và tôi tiếp tục mơ mộng. Mơ mộng nghĩa là tiếp tục hi vọng. Một sự hi vọng mong manh và không có cơ sở! Mặc kệ...

Tôi tình nguyện làm nô lệ của em bất cứ khi nào em cần. Em bảo “Anh ơi, Nhi đang vui lắm!”, tôi lập tức xuất hiện rồi cùng em la cà các quán ăn, đi shopping, đi cà phê... tôi sẽ hớn hở lắng nghe em tía lia đủ thứ chuyện và nhe răng hùa vào niềm vui của em. Nếu em nói “Anh ơi, Nhi buồn!”, thì mọi người cứ tin đi, dù thì là trời đang nắng chang chang hay mưa gió bão bùng, dù sáng sớm hay tối khuya, tôi cũng sẽ đến ngay cạnh em, cho em mượn bờ vai, làm cái thùng rác cho em trút tâm sự (nhiều khi những tâm sự đó chỉ là: Hôm nay sao trời cứ âm u hoài, buồn chết đi được!) và kiêm luôn cả nhiệm vụ của một chiếc mùi - xoa nếu em có nhu cầu khóc. Thậm chí cả khi em không vui không buồn, tôi vẫn sẵn sàng phục vụ em. Chỉ cần em nói “muốn” thì cho dù là “muốn hái sao trên trời”, tôi cũng sẽ cố hái cho bằng được. Và tôi thấy mình là một nô lệ hạnh phúc! Chỉ có điều hạt sạn vẫn làm bữa ăn ngon của tôi lấn cấn mãi...

Sinh nhật tôi, em là khách mời danh dự và duy nhất. Thức ăn ngon, nến thơm, hoa hồng, bánh kem... tất cả đều tuyệt vời! Sau khi bắt tôi thổi nến và ước nguyện trong lúc em hát bài Happy Birthday, em tặng cho tôi một chiếc hộp màu hồng rất xinh xắn. Tôi run run mở ra và ngẩn mặt tò te: Đó là một cái hộp rỗng! Em mỉm cười:

- Lúc nãy Anh ước nguyện điều gì, bây giờ chiếc hộp sẽ thực hiện điều ấy!

Đầu tôi chợt lóe sáng:

- Chiếc hộp này có linh nghiệm vậy không?

- Anh cứ thử xem sao?

- Được rồi! Điều ước của anh là hôm nay Nhi sẽ... đổi tên thành “Em”!

Em đưa chiếc hộp lên tai, lắng nghe rồi khẽ lắc đầu:

- Chiếc hộp nói: The page cannot be displayed! Anh thử điều khác đi!

Tôi đã quá quen và chán ngấy dòng chữ tiếng Anh đó mỗi khi mở không được trang web cần tìm. Tôi dỗi:

- Đó là ước nguyện duy nhất của anh!

- Tại sao?

Tại sao, làm sao tôi biết là tại sao? Đơn giản chỉ là điều tôi muốn và rất muốn, chẳng lẽ em không hiểu? Thấy tôi không trả lời, em khoanh tay chăm chú nhìn tôi rất nghiêm túc:

- Tại sao con trai lại luôn muốn làm anh nhỉ?

- Anh không biết, có lẽ vì họ mặc nhiên luôn nghĩ mình là phái mạnh...

Em cúi xuống di di những vệt nước trên mặt bàn. Em lẩm bẩm một mình nhưng vẫn đủ tôi nghe thấy:

- Liệu có đủ khả năng không?

Tôi chợt thấy nóng mặt và tức giận thật sự. Em không biết rằng nói như thế nghĩa là em đã xúc phạm đến lòng tự tôn của tôi sao? Chẳng khác nào em nghi ngờ tôi không phải là phái mạnh và không đủ sức bảo vệ em. Em coi thường tôi thế? Những mạch máu dưới cánh tay tôi rần rật chảy và căng phồng lên.Tôi muốn hất tung mọi thứ nhưng tôi không làm được vì em đang ngồi trước mặt. Vậy là tôi im lặng đến tận lúc em ra về. Tôi buông người đổ phịch xuống giường, rã rời, đầu căng như dây đàn. Thôi, em đã không tin tôi thì còn nói năng gì được nữa? Ngày mai tôi sẽ chính thức kết thúc kiếp nô lệ cho em. Không gặp mặt, không điện thoại, không email gì cả...

Sáng nay tôi nhận được tin nhắn lạ lùng của em : “Tạm biệt búp bê thân yêu, tạm biệt gấu Misa nhé, tạm biệt Chuột Nhắt xinh xinh...”. Tôi cuống cuồng lên. Lúc trước thỉnh thoảng em vẫn gọi tôi là Chuột Nhắt. Ôi, chẳng lẽ tôi chưa nói gì mà em đã quyết định giùm tôi rồi sao? Tôi lật đật gọi lại cho em - “Số máy quí khách vừa gọi hiện không liên lạc được”. Tôi luống cuống gọi vào máy bàn nhà em - không ai nhấc máy. Tôi hớt hải phóng xe qua nhà em - một chiếc chìa khóa to uỵch treo lủng lẳng. Tôi thất thểu, lòng nặng trĩu. Hơn một tháng không liên lạc, tôi cố tình quên em nhưng em biết không, tôi nhớ em phát điên!

Buổi tối, đang nằm như cái xác thì điện thoại réo ầm lên. Tôi nhỏm dậy vồ lấy nhưng buồn rầu thay, đó là một số lạ hoắc! “Alô, anh là Phạm Anh phải không?”. Một giọng con gái miền Namngọt ngào rất lạ! “Vâng, nhưng chị là ai?” “Em là một fan của anh nè. Có lẽ anh ngạc nhiên không biết em là ai nhưng em biết anh rất rõ đấy. Em làm bạn anh được không?”. Tôi bối rối thực sự “Ơ, ư...”. Cô gái bật cười “Anh bối rối à? Chắc anh chưa bao giờ được làm quen kiểu này, đúng không? Thôi, để em hát cho anh nghe nhé!” “Lại còn thế nữa cơ đấy?”. Và cái giọng miền Bắc chua lét quen thuộc của em véo von “Tạm biệt búp bê thân yêu...”

- Thôi xong, sụp bẫy rồi! Ai bày cho Nhi cái chiêu quỉ quái này thế?

Em khúc khích:

- Chẳng ai bày cả!

- Thế giọng ai vừa nói đấy?

- Ơ, giọng em đấy, không nhận ra à?

Tôi chợt ngỡ ngàng:

- Á, này, Nhi... em... chịu “đổi tên” rồi à?

- Cũng đang tập!

- Em chịu tin anh rồi à?

- Cũng đang thử! Anh có ý kiến gì à? Nếu phản đối thì em sẽ stop ngay!

- Ơ, không, ý kiến ý cò gì đâu? Anh vui phát điên lên đây này! À, mà sao em hát bài đó?

- Vì em đang ở một nơi khá xa. Một chuyến du lịch với gia đình! Và: I miss you like crazy!

Tit... tit... Em cúp máy lâu rồi mà tôi vẫn đần người ra. Tôi cấu mình thật đau để chắc rằng không mơ. Mà ngàn lần tôi cũng chẳng muốn mình đang mơ chút nào. Ha ha... nó là sự thật đấy! Ôi, cái tuổi 18 của ta, sao mà diệu kì thế!

Về Đầu Trang Go down
Bài gửiTiêu đề: Re: tinh yeu tuoi 18tinh yeu tuoi 18 I_icon_minitimeTue Jun 01, 2010 5:16 pm
tinh yeu tuoi 18 Thtx_01tinh yeu tuoi 18 Thtx_02tinh yeu tuoi 18 Thtx_03
tinh yeu tuoi 18 Thtx_04nhocngobibitinh yeu tuoi 18 Thtx_06
tinh yeu tuoi 18 Thtx_07tinh yeu tuoi 18 Thtx_08tinh yeu tuoi 18 Thtx_09
nhocngobibi
Người Điều Hành

Người Điều Hành

Thông tin thành viên :
Click !Tổng số bài gửi : 243
Points : 423
Reputation : 3
Join date : 04/04/2010
Age : 30
Đến từ : BINH DUONG

Chủ đề : tinh yeu tuoi 18
--------------------------------------------------


minh 18 chua nhi??? chua ui! nam sau moi 18 nhung thoi hok sao ca, tui 17 cung dep chang kem zi tinh yeu tuoi 18 33758 tinh yeu tuoi 18 33758 tinh yeu tuoi 18 33758

Về Đầu Trang Go down
Bài gửiTiêu đề: 1 cau chuyen khac ve tinh yeu tuoi 18tinh yeu tuoi 18 I_icon_minitimeTue Jun 01, 2010 5:18 pm
tinh yeu tuoi 18 Thtx_01tinh yeu tuoi 18 Thtx_02tinh yeu tuoi 18 Thtx_03
tinh yeu tuoi 18 Thtx_04nhocngobibitinh yeu tuoi 18 Thtx_06
tinh yeu tuoi 18 Thtx_07tinh yeu tuoi 18 Thtx_08tinh yeu tuoi 18 Thtx_09
nhocngobibi
Người Điều Hành

Người Điều Hành

Thông tin thành viên :
Click !Tổng số bài gửi : 243
Points : 423
Reputation : 3
Join date : 04/04/2010
Age : 30
Đến từ : BINH DUONG

Chủ đề : tinh yeu tuoi 18
--------------------------------------------------


-Tụi bạn thường bảo tôi là cục đá vô tri, mười tám tuổi chưa từng bít rung động với cô gái nào, cũng chẳng thích cười nói. Tôi cũng không biết sao tôi lại giam mình trong một cuộc sống u tối đến thế mà lẽ ra ở cái tuổi này tôi phải có đầy những đam mê. Cuộc sống của tôi lặng lẽ, không tiếng cười… cứ thế trôi đi cho đến khi… tôi gặp em.

Em – uh, tôi thích gọi con bé đó thế dù nó học bằng lớp tôi. Ngày đầu tiên của lớp 12, lớp tôi xôn xao và có người mới đến. Khi con bé bước vào tất cả bọn con trai lớp tôi đều ngớ ra, toi nhìn thấy 2 con mắt tụi nó sắp rớt ra ngoài. Con bé xinh thật, nó cười với cả lớp tôi khi cô chủ nhiệm mời nó vào lớp, cái nụ cười đẹp mê hồn người. Chỉ có tôi… nhìn vô cảm. Những ngày sau đó bọn con trai cứ xúm xích bên con bé đó. Uh, nó bé nhỏ, gương mặt sáng lên vẻ kiêu sa của một tiểu thư, nụ cười rạng rỡ và kết quả học tập chết người. Chẳng bao lâu nó đã có cảm tình và chơi thân với tất cả mọi người trong lớp, trừ tôi. Tụi nó cứ bảo tôi thử tiếp xúc với con Nhi tên nhỏ đó, rồi tôi sẽ thích nó ngay. Tôi chẳng nói gì, chỉ thở dài. Làm sao tôi dám nghĩ đến gì khác khi gia cảnh nhà tôi quá nghèo, và từ ngày Má tôi mất tôi chẳng còn thấy đâu là niềm vui. Tôi thích cuộc sống của tôi bây giờ sáng đi học, trưa về ăn cơm cùng cha và em trai, sau đó ra làm ruộng, tôi về nằm trên võng nghe cha tôi hát vài câu vọng cổ, học bài… mỗi ngày đều như thế… bình lặng. Dù Nhi có khuấy động trong tôi 1 chút thì tôi vẫn không nghĩ đến em nhiều. Vài lần Nhi cứ lần la lại làm quen mà tôi vẫn luôn lẫn tránh. Tuần sau có tổ chức cắm trại lớp tôi phải chia ra 4 nhóm để đi tìm kho báu, nhóm nào về trước sẽ thắng. Nhi cùng nhóm với tôi, con bé thật yếu đuối và chậm chạp, nhóm tôi đã cố gắng mới tìm ra được chỗ để kho báu, nhưng Nhi cứ vẫn té liên tục, mọi người trong nhóm ra sức chạy, tôi phải quay lại kéo tay Nhi bỏ ngoài tai lời Nhi nó như khóc.

- An, An, Nhi mệt lắm, Nhi không chạy nỗi đâu, An đi trước đi.

- Không được, đây là trò chơi đồng đội, chạy nhanh đi. Nhi té xuống, ngất xỉu.

Em nằm trong bệnh viện, mặt xanh xao. Cứ như Nhi đã bị bệnh gan, nếu không có gan thay, em sẽ không có khả năng sống. Gia đình em đang trách nhà trường, và cả tôi, nhưng thật tình tôi không biết gì vì chuyện đó. Tôi bước vào phòng săn sóc đặc biệt, gương mặt xanh xao nhìn tôi mỉm cười.

- An, vào chơi

- An xin lỗi, An không biết Nhi bị bệnh. Lẽ ra An…

- Không, do Nhi năn nỉ thầy cho Nhi tham gia, từ nhỏ đến giờ Nhi chưa được tham gia 1 trò chơi nào. Hôm đó nhi đã rất vui.

- Uh, thôi An về.

- An, lúc nào An cũng lạnh lùng như vậy sao?

Tôi vẫn bước đi, khép cánh cửa lại, tôi nghe tiếng em khóc.

Em đi học lại, vẫn vui vẽ, tươi cười như lúc trước. Thời gian cứ vậy trôi qua, cách vài tuần em lại nghỉ học mấy ngày đến nhập viện. Em tỏ ra rất gần với tôi, nhưng tôi cứ giữ với em 1 khoảng cách khá xa. Em thi hay hỏi tôi: An, lúc nào An cũng lạnh lùng vậy sao? Những lần như vậy tôi đều bước đi. Sinh nhật trong đời tôi, tôi chưa từng biết đến 2 chữ ấy. Để cặp vào ngăn bàn, tôi thấy có cái gì đó để trong đó, là 1 món quà phía trên để chữ “Happy birthday” Nhi bạn bè vừa vào lớp thấy tôi cứ chúc tụng đủ thứ, Nhi còn bắt mấy bài cho cả lớp hát theo. Tôi ngồi đó – im lặng. “Ra về tôi muốn gặp Nhi”.

- An, An vui không?

- Không, tôi không vui, và tôi không muốn nhận món quà này. Tôi muốn Nhi đừng xen vào chuyện của tôi.

- Lúc nào An cũng …

- Tôi là như vậy đó!

Tôi biết khi mình quay lưng là lúc con bé đó khóc. Nhưng tôi không muốn mình nếm cái vị của hạnh phúc, vì tôi không biết sau này tôi còn được như thế lần nữa không.

Sáng nay, em không đến lớp, chắc lại nhập viện. Một tuần em không đến lớp mãi đến ngày thứ 10 tôi mới thấy em đi học, em ốm đi nhiều. Em vào lớp cười với tất cả mọi người, trừ tôi. Cả tháng liên em coi tôi như người vô hình. Lần đầu tiên sau khi Má tôi mất tôi mới gặp lại nó – buồn. Em mời cả lớp đi dự sinh nhật em vào thứ 5 tới và lần này cũng trừ tôi. Con bé giận dai dễ sợ, còn một kẻ như tôi chưng từng tiếp chuyện với ai thì nói gì đến chuyện xin lỗi.

Sáng thứ năm tôi thấy em rạng rỡ và xinh đẹp lạ lùng, mái tóc cột cao ngày nào nay thả dài, tóc lõa xõa trên bờ vai trông em… thiếu nữ quá. Em cười tươi hệt 1 bông hoa mới nở, có lẽ… Uhm, chắc chỉ là có lẽ thôi. Em bước đến đứng trước mặt tôi.

- Chiều nay An sẽ đến nhà Nhi chứ! Vị khách mời đặc biệt.

Tôi không nói gì, im lặng nhìn ra cửa sổ, ánh mắt bâng quơ, bất chợt thấy giọt nắng cười. Về nhà tôi vẫn ra ruộng làm, cái ý nghĩ đến dự một buổi tiệc sang trọng, với những người sang trọng sao nó chẳng hợp với tôi. Tôi cũng chẳng có tiền đề mua gì cho em, em có tất cả, khi tôi không có gì. Phải, khách mời đặc biệt. Tôi cố gắng làm việc thật mệt, làm cho đến kiệt sức để về đến nhà chỉ lăn ra ngủ. Tôi sợ…

Ngôi biệt thự sang trọng tối nay rực sáng ánh đèn, hôm nay Nhi cười rất nhiều, mà sao ánh mắt vẫn cứ buồn miên man. Sinh nhất lần thứ 18, thiếu 1 khách mời. Ngoài trời mưa lâm râm, gió thổi rít từng cơn, ngoài đường cảnh vật thì buồn thế, nhưng trong nhà Nhi thì rộn rã tiếng cười. Nhi cứ ngóng ra cửa nhìn những hạt mưa mà thấy lành lạnh. “An thật sự không đến sao?” Buổi tiệc cuối cùng cũng tàn, ngoài trời cơn mưa đầu tiên báo hiệu cho mùa mưa đã đổ ào tự bao giờ. Nhi tiễn bạn bè ra cửa bất chợt thấy 1 cành hoa hồng cánh lả tả rơi ướt sũng nước mưa. Nhi biết có 1 người đã đến.

Em đã ra cái thị trấn nhỏ bé này, em đi lặng lẽ sau lưng là tiếng cười của ngày sinh nhật 18. Tôi không thể kiềm chế được lòng của thằng con trai 18 tuổi lần đầu biết yêu. Phải tôi yêu em. Mỗi năm tôi đều để lại cổng nhà em 1 cánh hoa hồng. Bốn năm, bốn năm trái tim tôi vẫn chưa hề rung động với vất kỳ ai. Em đi Singapo tôi chẳng biết ngày về, và bệnh của em có khỏi không mà sao tôi vẫn chờ đợi. Năm nào vào sinh nhật em trời cũng đổ mưa, nơi xa xôi ấy em có nhớ đến kẻ lạnh lùng như tôi, kẻ làm em khóc và tặng em 1 hoa hồng duy nhất dù giờ đây tôi đã khá thành công trong công việc. Suy nghĩ miên man tôi đến nhà từ lúc nào, rồi như 1 giấc mơ, cô gái đứng trước nhà tôi mặc váy trắng tóc xõa trên vai không phải là em sao? Cô gái nhìn tôi, mỉm miệng cười, trên tay cầm 4 hoa hồng đã khô héo theo năm tháng.

Về Đầu Trang Go down
Bài gửiTiêu đề: Re: tinh yeu tuoi 18tinh yeu tuoi 18 I_icon_minitime
tinh yeu tuoi 18 Thtx_01tinh yeu tuoi 18 Thtx_02tinh yeu tuoi 18 Thtx_03
tinh yeu tuoi 18 Thtx_04tinh yeu tuoi 18 Thtx_06
tinh yeu tuoi 18 Thtx_07tinh yeu tuoi 18 Thtx_08tinh yeu tuoi 18 Thtx_09
Sponsored content


Thông tin thành viên :
Click !

Chủ đề : tinh yeu tuoi 18
--------------------------------------------------



Về Đầu Trang Go down
 

tinh yeu tuoi 18

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Trả lời nhanh - Quick reply
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
๑۩۞۩๑[♥๑۩۞۩๑ (¯`•♥ 11D4 Pro Family ♥•´¯) ๑۩۞۩๑♥]๑۩۞۩๑  :: Nghệ thuật sống :: Trà sữa tâm hồn - Truyện teen :: Sưu tầm-


Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất